Dấu mỏng manh tôi vẫn cứ đi tìm
Cái dịu ngọt của thời trong trẻo ấy
Tưởng gần lắm mà xa xôi đến vậy
Ta tìm trong hư vô?
Giọt nắng hoàng hôn vương áo tím học trò
Ta thổn thức trong chiều buồn lá đổ
Mưa bất chợt ngỡ ngàng bên khung cửa
Tiếng ve nào xáo động cả trời êm
Câu thơ tặng rối bời hoa phượng đỏ
Nắng bâng khuâng mưa ướt nhoè chữ nhỏ
Em vội vàng chạy chốn 1 lời thương
Mai xa đây 1 nỗi nhớ sân trường
Mắt người ơi đừng nồng nàn thế nữa
Cho ta nhớ những điều ko thể nhớ
1 lần thôi để rồi mãi xa vời
Bạn biết chăng tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Thời gian trôi sao cao ngạo thế
Hoa súng tím đầy trong mắt lắm mê say.